Kính thưa quí vị đại biểu khách quý !
Kính thưa các thầy cô giáo!
Thưa toàn thể các bạn học sinh thân mến!
Con là Nguyễn Hà Chi, học sinh lớp 9E trường THCS Đa Tốn. Hôm nay con rất vui được đại diện cho 270 bạn học sinh lớp 9 trong trường, được nói lên cảm xúc của mình trong buổi tổng kết năm học.
Thấm thoát đã bốn năm trôi qua…Bốn năm kể từ ngày tiếng trống khai trường đầu tiên vang lên…Bốn năm- quãng thời gian không hẳn là dài nhưng cũng đã đủ để biến tất cả nơi đây thành kỉ niệm, thành yêu thương…Yêu thương đến nỗi, dù có nhắm mắt lại vẫn có thể hình dung được từng khuôn mặt thân quen, vẫn có thể thấy từng ghế đá, hàng cây, góc sân trường…ăm ắp vui buồn, nụ cười và nước mắt.
Bốn năm chúng con được sống dưới mái trường THCS Đa Tốn thân yêu này là bốn năm chúng con được thầy cô nắm tay ân cần dắt đi những bước đi chập chững đầu đời mà rất nhiều lúc chúng con đã vấp ngã, tưởng chừng như không thể đứng lên được; những lúc đó thầy cô lại giúp chúng con tự đứng lên bằng chính nghị lực, cố gắng của bản thân. Rất nhiều lúc chúng con như lạc lõng, chơi vơi, mất phương hướng giữa biển cả kiến thức vô bờ thì thầy cô lại là ngọn hải đăng tỏa sáng giúp chúng con tìm ra con đường đi cho mình.
Để rồi hôm nay, sau 9 tháng đèn sách của năm học 2023-2024, ắt hẳn các cô cậu học trò đều mong mỏi giây phút ngày tổng kết, để đón nhận những ngày nghỉ hè. Trong khoảnh khắc ấy, các anh chị học sinh lớp 9 lại mang trong mình một xúc cảm khó quên vô cùng: Hồi hộp có, âu lo có, tiếc nuối có lẽ nhiều hơn. Có bao giờ bạn đặt câu hỏi: Mình tiếc nuối điều gì không? Có chứ. Chúng ta nuối tiếc 9 năm với biết bao kỷ niệm dưới mái trường, chúng ta nuối tiếc những giờ học bổ ích đã trôi qua mà không bao giờ trở lại, chúng ta nuối tiếc vì sao không biết nghe lời cô thầy sớm hơn, chúng ta nuối tiếc cả những lời dặn dò, trách mắng, thậm chí cả những giận dỗi của thầy cô khi chúng ta chưa biết vâng lời. Nhưng những tiếc nuối ấy chẳng bao giờ có thể trở lại.
Các bạn yêu quý! Đã bao giờ các bạn để tâm một chút ngắm nhìn thầy cô của mình trện mục giảng chưa. Chắc là chưa, đúng không? Mình cũng giống như các bạn. Nhưng đến khi mình là học sinh lớp 9, mình chứng kiến cô giáo chủ nhiệm của mình ngày đêm lo lắng cho những đứa con mà mình dìu dắt, ân cần chỉ bảo từng chút một thì mình mới thấu được những suy tư và nỗi lo lắng đến vô cùng của những người thầy, người cô. Mình đã từng thấy thầy Trường, Cô Hoa, Cô Huyền và nhiều thầy cô giáo khác – thương chúng mình tới mức lưng áo ướt mồ hôi, giọng lạc đi vì vừa dạy, vừa đốc thúc học trò. Mình đã từng chứng kiến tất cả các thầy cô trong nhà trường lo lắng, đợi chờ kết quả thi thử của chúng mình ra sao, rồi lại lo lắng, đợi chờ sự tiến bộ của chúng mình như thế nào sau kỳ thi ấy. Trong tất cả những khoảnh khắc ấy, mình chợt hiểu: Tất cả chỉ là vì hai từ: yêu thương và trách nhiệm.
Thầy cô yêu quý của chúng con, còn đúng 2 tuần nữa, chúng con sẽ bước vào khoảnh khắc quyết định 1 bước ngoặt lớn của cuộc đời. Thầy cô lo lắng lắm phải không? Bồn chồn lắm phải không? Chúng con như muốn thời gian chậm lại để được ở bên thầy cô lâu hơn. Nhưng đò vẫn phải sang sông, trò vẫn phải rời xa vòng tay thầy cô, chúng con vẫn phải tự lập và vẫn phải lớn khôn. Thế nhưng, bóng dáng, lời dặn dò, khôn mặt, ánh mắt và cả những nỗi suy tư của thầy cô thì vẫn còn hiện hữu mãi trong quá khứ, trong hiện tại và trên cả những bước đường tương lai của chúng con.
Trong cái nắng hè oi ả, trong những vòm phượng vĩ rực cháy, trong những khóm bằng lặng tím ngắt, trong những lưng áo ướt mồ hôi, trong những khuôn mặt đầy âu lo của cả thầy và trò, trong sự dõi theo của cả phụ huynh học sinh, chúng con hiểu rằng: Trách nhiệm của chúng con lớn lắm. Đó là trách nhiệm với chính bản thân mình, đó là trách nhiệm với những mong mỏi, khát khao của cô thầy.
Các bạn khối 9: Phía trước chúng ta là một con đường nhiều chông gai, nhiều khó khăn, thử thách đang chờ, hãy vững tâm để vượt qua và đi được đến đích. Đây là một chặng đường đòi hỏi chúng ta phải có quyết tâm, có nghị lực, có ý chí mới có thể vượt qua được. Nhưng hãy luôn tự tin bước đi trên đôi chân của mình và luôn nhớ rằng, phía sau ta vẫn có gia đình bè bạn và thầy cô, những người luôn mong bạn bước đến được thành công! Chúng ta chắc hẳn đã nghe câu nói: “cái nắng chói chang của tháng 5 tháng 6 cũng không đọ lại được sự nhiệt huyết của tuổi 15”. Vì vậy chúng ta hãy sử dụng hết sức lực của mình vào kì thi sắp tới để đạt được những ước mơ, mong muốn của mình.
Chúng con cũng xin được biết ơn bố mẹ đã sinh thành dưỡng dục, đã chăm lo cho chúng con có cơ hội được học hành tốt nhất. Cảm ơn bố mẹ đã là người bạn đồng thành tin cậy nhất của chúng con.
Thay mặt các bạn học sinh khối 9. Một lần nữa cho con được gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất đến các thầy cô giáo trường THCS Đa Tốn. Chúc thầy cô luôn mạnh khỏe, luôn giữ và cháy mãi với niềm đam mê trong sự nghiệp giáo dục của mình. Bởi “Dưới ánh mặt trời, không có nghề nào cao quý hơn nghề dạy học” Con xin cảm ơn các thầy cô!
Con xin cảm ơn quý vị đại biểu
Cảm ơn các thầy cô giáo và các bạn đã lắng nghe.
Con xin chúc quý vị đại biểu, các thầy cô giáo luôn mạnh khỏe.
Chúc các bạn học sinh khối 9 thành đạt.
Con xin cảm ơn!