GIỚI THIỆU SÁCH THÁNG 11
Chủ đề: Chào mừng kỉ niệm ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11
Cuốn sách: “Tôi đi học ”
Tác giả: Nguyễn Ngọc Ký
Kính thưa các thầy cô giáo! các em học sinh thân mến!
“Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Người ta bảo đó là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây vào đất
Mà mang lại cho Đời đầy trái ngọt hoa tươi”!
Sinh thời cố thủ tướng Phạm Văn Đồng từng khẳng định: “Nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý” người giáo viên là người âm thầm mà vĩ đại nhất. Công việc “trồng người” thầm lặng mà ý nghĩa biết bao; giống như những con ong thầm lặng giữa ngàn hoa để chắt chiu cho đời những giọt mật tinh túy và thơm ngon. Thời gian vẫn cứ trôi đi - Thầy cô vẫn lặng lẽ là người lái đò chở lớp lớp học trò đi tới bến bờ tri thức tương lai.
Hướng đến kỉ niệm 41 năm ngày Nhà Giáo Việt nam (20/11/1982 – 20/11/2023), những kỉ niệm về công ơn thầy cô lại ùa về trong tâm trí mỗi chúng ta. Hòa trong không khí vui tươi của toàn trường, trong buổi giới thiệu sách ngày hôm nay thư viện Trường THCS Đa Tốn xin giới thiệu tới các thầy cô giáo và các em học sinh một tấm gương sáng ngời mà nói đến ông là nói đến một nghị lực sống bền bỉ, nghị lực phi thường đó không chỉ đưa ông đến trường để viết nên cuộc đời bằng đôi chân của mình mà ông còn là một nhà văn gắn bó với thiếu nhi, một kỉ lục gia với đôi bàn chân kì diệu. Vâng đó chính là nhà giáo ưu tú NNK.
Nguyễn Ngọc Ký sinh ngày 28- 6-1947 tại Hải Thanh, Hải Hậu, Nam Định. Thầy bị liệt đôi tay từ năm 4 tuổi, 7 tuổi đi học dùng chân viết. Hai lần thầy được Bác Hồ thưởng huy hiệu vì thành tích vượt khó học giỏi. Năm 1970 thầy tốt nghiệp Đại học tổng hợp, khoa ngữ văn, sau đó thầy về quê dạy học. Năm 1992, thầy vinh dự được trao tặng Nhà giáo ưu tú thầy còn là nhà văn Việt Nam đầu tiên viết bằng chân, Hội viên Hội nhà văn Việt nam năm 2006.
Thầy Nguyễn Ngọc Kí đã qua đời vào ngày 28/9/2022 ở tuổi 75, sau thời gian chiến đấu với căn bệnh suy thận. Hành trình nghị lực hơn 50 năm ấy đã dừng lại nhưng những động lực và câu chuyện đáng học tập từ thầy vẫn còn sống mãi.
Kính thưa các thầy cô giáo, các em học sinh thân mến!
Trong tâm khảm của nhiều thế hệ học sinh Việt Nam, một cuốn sách đã làm lay động biết bao nhiêu tâm hồn, là tiếng nói thôi thúc sự quan tâm và thôi thúc nghị lực sống trong trái tim mọi người. Trải qua ngần ấy năm với những cát bụi của cuộc sống, tấm gương trong cuốn sách của ngày ấy vẫn sáng long lanh như ngày nào. Đó chính là cuốn tự truyện: Tôi đi học của Nguyễn Ngọc Ký do NXB Trẻ ấn hành năm 2014.
Cuốn sách dày 172 trang được in trên khổ 14,5 x 20,5 cm. Nổi bật trên trang bìa màu trắng là tên gọi của cuốn sách:Tôi đi học. Phía dưới là hình ảnh cậu bé Ký đang miệt mài ngồi viết bằng chân ở sân nhà cạnh cây rơm, bụi chuối… những hình ảnh quen thuộc của mỗi làng quê Việt nam. Cuối cùng là dòng chữ : “Có những con người như hạt giống trong ta …” như lời mời gọi thôi thúc chúng ta tìm hiểu sâu hơn nữa về cuốn sách.
Các em thân mến! Giáo sư, nhà giáo Hoàng Như Mai đã nói: “Từ cậu bé tật nguyền đôi tay, được gia đình, bạn bè, thầy cô hết lòng yêu thương chăm sóc. Ký đã dùng đôi chân viết nên cuộc đời mình như một huyền thoại”.
Vậy nội dung cuốn sách ra sao? Tại sao Ký lại bị liệt hai tay? Con đường học cái chữ của cậu bé tật nguyền này như thế nào? Cô mời các bạn cùng tìm hiểu nội dung của cuốn sách nhé!
Cuốn sách được chia làm 39 phần nhỏ.
Đến với Phần 1: Sau cơn sốt bại liệt - sẽ trả lời cho các em tại sao đôi tay Ký lại bị liệt như vậy? “Vào một đêm cuối đông, trong chiếc hầm giữa cánh đồng cói trước làng, tôi đã bị cảm. Sáng ra mẹ vội bế tôi về nhà. Cơn sốt mỗi lúc một tăng, tôi mê man không biết gì nữa. Bố cuống cuồng lo sợ. Song không biết chạy đâu ra thuốc men vì quanh vùng đều có đồn giặc. Sau vài ba ngày, tôi tỉnh dậy. Ô sao kỳ lạ thế này, hai cánh tay bỗng trở nên nặng trịch. Tôi không còn đủ sức để giơ nó lên nữa! Hồi đó tôi tròn 4 tuổi.” Từ đó cậu phải sống những ngày buồn tủi, gò bó với đôi tay hoàn toàn bất động như chú chim non đang lúc tập bay bị gẫy cánh, không thể chơi đùa cùng các bạn nhỏ trong xóm được nữa.
Hẳn là các em đều đã được học bài kể chuyện Đôi bàn chân kỳ diệu trong chương trình lớp 4 - Đó chính là câu chuyện cậu bé Ký trong Phần 3: Những ngày mon men đến lớp và Phần 4: Những ngày tập viết. Thấy các bạn đến lớp Ký thèm lắm, em quyết định đến lớp xin vào học. Lúc đầu cô giáo không nhận, em bỗng òa lên khóc. Tôi khóc to lắm, cứ như vừa bị mẹ đánh vậy. Nhưng hình ảnh cậu bé với hai tay buông thõng nhưng đôi mắt sáng lên niềm khao khát được đến lớp đã luôn hiện lên trước mắt cô. Cuối cùng cô đã nhận em vào học.
Được đi học đã mang lại niềm vui cho Ký nhưng với đôi tay bị liệt thì làm thế nào đây? Chúng ta cùng đến với tâm sự của thầy. Nhờ luyện tập kiên trì, Ký đã thành công. Hết lớp một, Ký đã đuổi kịp các bạn. Chữ viết ngày một đều và đẹp hơn. Không những thế Ký còn làm bài thủ công cắt chữ được điểm 10, biết đan, làm lồng chim thậm chí Ký còn biết bơi, biết chơi đá bóng và biết vẽ .
Nếu như học cấp I, người bạn đồng hành với Ký là một manh chiếu ngồi ở góc lớp thì lên cấp II, Ký được mẹ tặng cho một chiếc bàn đặc biệt để viết bằng chân. Với chiếc bàn này chúng ta càng thấm thía hơn về tình bè bạn, tình thầy trò dành cho Ký. Điều này được thể hiện trong Phần 12: Chuyện chiếc bàn học bị mất . Bị mất bàn Ký phải dùng tạm ghế làm bàn viết. Câu chuyện cũng bắt đầu từ giờ Địa lí đầu tiên, thầy Huyên không biết Ký bị liệt đã mắng: Em kia! Tại sao lại để chân lên ghế? Nhưng khi biết được Ký bị liệt hai tay chính thầy lại âu yếm xoa đầu và xin lỗi em! Quay trở lại thầy nói với cả lớp: Ký là một học sinh đặc biệt. Tôi mong lớp ta từ nay các em sẽ yêu thương giúp đỡ Ký thật nhiều nhé!
Để không phụ lòng cha mẹ, thầy cô, Ký tự nhắc nhở mình:
Không thể học hành như thế này mãi được. Tôi phải xứng đáng với chiếc khăn quàng đỏ mà ngày ngày mình vẫn mang trên vai. Làm thế nào để học giỏi bây giờ nhỉ? Phải chăm, phải chịu khó và học có kế hoạch. Vậy kế hoạch của Ký như thế nào? Cô mời các em hãy cùng đến với trang 71 và 72 của cuốn sách. Nhờ chăm chỉ luyện tập Ký đã tiến bộ vượt bậc em đã vinh dự 2 lần được Bác Hồ gửi tặng huy hiệu vì thành tích vượt khó học giỏi .
Những lời động viên an ủi của thầy giáo, của cha mẹ và phần thưởng của Bác đã để lại trong lòng cậu những suy nghĩ sâu sắc. Mình phải làm gì để xứng đáng với sự quan tâm đặc biệt của Bác?” Cậu đã nuôi ước mơ học giỏi toán, đặc biệt là khi phải vẽ các bài hình học lắt léo và phải quay compa bằng chân. Sau một thời gian từ một học sinh học toán bình thường Ký đã vươn lên trở thành học giỏi môn toán và em được giải 5 trong kỳ thi học sinh giỏi toán toàn miền Bắc.
Không chỉ dừng lại ở đó, Ký còn ước mơ trở thành một nhà văn? Chúng ta hãy cùng đến với Phần 33: Cuốn sách làm thay đổi đổi ước mơ “Thép đã tôi thế đấy” do ông Phó Tiến sĩ văn học Nga gửi tặng đã bừng sáng một quyết định mới: “Mình sẽ học tốt văn. Biết đâu mình sẽ trở thành nhà văn nổi tiếng như Nhi-cô-lai”
Từ đó Ký lao vào học văn không chút do dự, chăm chỉ đọc sách, đọc sách và đọc sách. Có tiền dành dụm Ký mua hết sách, mượn bạn mà phải trả đúng hẹn là Ký thức để đọc trắng đêm cho bằng xong.
Các em cùng đến với trang 161 để cùng cô đọc lại những điều tâm đắc của anh Ký nhé!“Sách đã trở thành người bạn tâm giao, chia sẻ cùng tôi những nỗi niềm sâu kín. Sách dạy tôi cười, tôi khóc. Dạy tôi biết sống cho ra sống; biết nhớ những gì cần nhớ và quên những cái cần quên. Sách vực dậy tâm hồn tôi những phút yếu mềm; khơi nguồn tỏa rạng những dòng suối, những khoảng trời yêu thương, hy vọng, niềm tin mỗi lúc tôi nao lòng xao xuyến. Tôi luôn coi sách là vàng là ngọc và luôn lấy việc đọc sách là hạnh phúc mỗi ngày” và ước mơ trở thành nhà văn của thầy Nguyễn Ngọc Ký cũng bắt đầu từ việc đọc sách đấy các em ạ!
Với cách viết chân thật, giản dị cuốn sách đã động viên và truyền lửa cho nhiều thế hệ bạn đọc Việt Nam suốt hơn 50 năm qua. Nhiều người đã dùng cuốn sách như cẩm nang đồng hành trong suốt cuộc đời mình. Tôi đi học sáng ngời tấm gương NNK một con người có nghị lực phi thường.
Ngay tại ngôi trường THCS Đa Tốn thân yêu của chúng ta, cũng có 1 tấm gương sáng ngời về ý chí và nghị lực như thế. Vượt lên số phận để trở thành 1 nhà giáo mẫu mực, đồng chủ biên của hàng chục cuốn sách toán học, có hàng trăm học sinh giỏi quốc gia và quốc tế không ai khác chính là thầy giáo Nguyễn Đức Trường. Thầy chính là người truyền lửa cho biết bao thế hệ học trò, là niềm tự hào của thầy cô và học sinh nơi đây.
Các em hãy chăm chỉ rèn luyện, cố gắng mỗi ngày để trở thành con ngoan trò giỏi nhé. Xin được đọc lời dặn của cố thủ tướng Phạm Văn Đồng: “Tuổi thơ Việt Nam bây giờ hơn lúc nào hết cần biết ước mơ, biết phấn đấu, đặc biệt biết vượt qua chính mình như Nguyễn Ngọc Ký để thành đạt. Có như vậy đất nước ta mới sớm vươn lên sánh vai cùng các cường quốc năm châu như lời Bác Hồ mong muốn”.
Cuốn sách Tôi đi học hiện đang được trưng bày tại thư viện trường THCS Đa Tốn. Xin trân trọng giới thiệu tới các thầy cô và các em học sinh!