NHỚ EM NHỚ MÙA HOA GẠO
( Nguyễn Thị Tính)
Thủa thơ bé mẹ thường hay dọa dẫm
Thần cây đa ma cây gạo sợ không
Anh chẳng sợ cứ đùa giỡn nhong nhong
Cùng với em hai đứa mình quấn quýt
Bao trò chơi tưng bừng vui ríu rít
Tháng ba về vương vạt nắng vàng ươm
Sóng sánh rơi khắp đầu ngõ cuối thôn
Bông hoa gạo cũng bung đài nở đỏ
Hoa lung linh sáng bừng như thắp lửa
Đỏ rực khung trời ngây ngất hồn ta
Thời gian trôi hai đứa phải chia xa
Hoa thắm đỏ rung phím đàn lỗi nhịp
Ngân trong anh nỗi buồn đau da diết
Ký ức ngày nào nhớ quá em ơi
Đôi chim non quấn quýt mãi không rời
Anh nhớ em đỏ ửng hồng đôi má
Phút chia tay men tình say đến lạ
Ước ao sao thành đôi lứa vợ chồng
Thời gian trôi em phai nhạt tình nồng
Gieo trong anh nỗi buồn đau vời vợi
Cây gạo già vẫn trổ hoa muôn lối
Vẫn nồng nàn đỏ sắc thắm hoa tươi
Nhưng tình em xa muôn nẻo đường đời
Ký ức xưa một mình anh gặm nhấm
Nay nát tan giữa đường đời thăm thẳm
Chẳng dám hờn dám trách giận em đâu
Nếu còn vương một chút nghĩ về nhau
Em hãy nghĩ nhớ về mùa hoa gạo
Dù dẫu nắng mưa bao mùa giông bão
Cây vẫn xanh chồi nảy nụ đơm bông.