Bài thơ ghi nợ
Chuyện kể rằng: có hai ông bạn thơ từ Hà Nội xuống chơi,Tú Xương giục vợ làm cơm đãi khách. Cảnh nhà túng bấn, không có sẵn món nhắm. Tứ xương ra chợ Rồng (Nam Định) chọn mua cân xương rẻ quạt và hai cái chân giò. Lúc thanh toán, sờ túi không còn hào nào, ông nài nỉ với cô bán thịt:
Tú Xương gật gù cầm bút viết:
Tú tài đi chợ quên tiền
Xương sườn, giò lợn, bạn hiền chờ ăn
Nợ đời nặng gánh phong trần
Em đâu nỡ để tần ngần khách thơ
Trong thơ Tú Xương không hề đả động đến chuyện khất nợ tiền. Cô hàng thịt vốn là người thông minh, ham thích thơ không những hiểu nội dung bài thơ khất nợ của Tú xương, phục tài thơ của ông còn gói thêm quả tim và đôi cật lợn để ông thết đãi bạn thơ.
Theo các bạn, tại sao cô hàng thịt lại hiểu ngay đây đúng là bài thơ khất nợ của Tú Xương?